“Thà một người chết thay cho dân
còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt” (Ga 11,50)
Suy Niệm Lời Chúa
Thứ Sáu Tuần 5 Mùa Chay
Ngày 08/04/2022
✠ Tin Mừng Chúa Giê-su Ki-tô theo thánh Gioan: Ga 10,31-42
Suy Niệm 2: Lm. Giuse Đinh Tất Quý
1. Bài Tin Mừng: các thượng tế và Pharisêu hạ quyết tâm giết Chúa. Thượng tế Caipha nói: “Thà một người chết thay cho dân” (Ga 11,50).
Vâng! Chúa Giêsu đã chịu chết thay cho người khác qua đó rõ ràng là Chúa muốn cho chúng ta thấy một hành động lý tưởng mà sự khôn ngoan của chúng ta không nghĩ tới được.
Ngày kia giáo trưởng Alihamet dõng dạc tuyên bố với các đệ tử của ông:
– Ta thấy đã đến lúc chúng ta lại phải lên đường. Ta không biết những gì sẽ xảy ra. Các ngươi hãy tuân giữ những điều ta đã truyền dạy. Và các ngươi hãy nhớ kỹ điều này: Trong bất cứ cảnh huống nào, hễ ta giơ tay lên trời thì các ngươi hãy hô lớn: “Tôi chết thay cho thầy tôi!”.
Đám môn sinh nhận thấy không thể chấp nhận được một lệnh truyền điên rồ như thế. Tất cả đều rút lui. Chỉ có một người dám chấp nhận và quyết tâm đi theo thầy.
Hai thầy trò lên đường và không biết sẽ đi về đâu. Họ đi mãi cho đến lúc tới một thành phố do một bạo chúa cai trị. Bạo chúa này đã ra lệnh cho binh lính: “Các ngươi phải bắt tên du thủ du thực đầu tiên nào mà các ngươi gặp và điệu tới cho ta. Ta muốn treo cổ hắn để làm một bài học cho bọn vô lại trong thành phố này”.
Thế là, khi vừa đặt chân tới cổng thành, người đệ tử của vị giáo trưởng liền bị lính bắt và điệu tới trước mặt bạo chúa.
Lúc cuộc hành quyết sắp bắt đầu thì vị giáo trưởng mới xuất hiện giữa đám đông và hô lớn:
-Thưa ngài, xin hãy giết tôi. Vì chính tôi đã dụ dỗ người thanh niên này bỏ nhà ra đi để sống cuộc đời lang thang như tôi.
Nói xong, ông giơ tay lên trời.
Vừa thấy cử chỉ ấy của thầy mình, người đệ tử liền hô lên:
– Thưa quan lớn, tôi muốn chết thay cho thầy tôi.
Nghe thế, bạo chúa lấy làm lạ, ông mới hỏi các viên cố vấn:
– Chúng là ai mà lại sẵn sàng chết thay cho nhau như thế ?
Các cận vệ đều ngơ ngác nhìn nhau. Bấy giờ bạo chúa đòi điệu giáo trưởng đến và yêu cầu giải thích lý do.
Vị giáo trưởng bình thản trả lời:
– Thưa quan lớn, chúng tôi có nghe nói rằng, bất cứ ai bị giết trong thành phố này đều được phúc trường sinh bất tử. Vì thế mà thầy trò chúng tôi đã hăm hở tới đây để được chết.
Nghe thế, bạo chúa mỉm cười và ra lệnh thả tự do cho hai người. Cũng lúc ấy, người đệ tử chợt hiểu rằng, ai dám hy sinh mạng sống vì người khác thì sẽ tìm lại được.
2. Và câu chuyện có thật sau đây còn kỳ diệu hơn.
Bác sĩ Duan Cortez viết một bức thư cho tờ báo y học Medimundo ở Nam Mỹ.
– Tôi không thể giải thích được hiện tượng này, tôi đã khám nghiệm và tuyên bố đứa bé đã chết, nhưng vài giờ sau em bé này đã sống lại và mẹ em đã chết, cứ như là bà ta đã hút căn bệnh ung thư ra khỏi xác chết của con gái qua cơ thể bà.
Bé Argelina sống ở thành phố Darila, Argelina, đã can đảm chấp nhận chịu đựng chứng bệnh ung thư bao tử hơn hai năm nay (trường hợp ung thư rất hiếm xảy ra cho người dưới 30 tuổi). Sau nhiều cuộc giải phẫu và nhiều cách điều trị với tất cả mọi cố gắng, Bác sĩ Cortez đã phải báo tin buồn cho bà Maria rằng: ông ta đã bó tay và bé Argelina đã chết!
Theo lời Bác sĩ Cortez, bà Maria đã hóa điên cuồng khi nghe tin. Bức thư viết tiếp:
“Bà không cho bất cứ ai đụng đến thi thể con gái, bà chỉ quỳ bên giường đứa bé đã chết và cầu nguyện. Chúng tôi nghe bà cầu nguyện xin Thượng Đế để cho bà chết thay cho con. Tôi nghĩ nên tránh đi một lát để mặc bà một mình với đứa bé đáng thương đó. Tôi bảo các y tá cùng ra khỏi căn phòng với tôi, khi trở lại tôi không tin vào mắt mình nữa: Argelina đang đứng cạnh giường, trông rất rực rỡ và khỏe mạnh. Bà mẹ đang gục đầu trên giường, hầu như không thể cử động! Bà thều thào nói với tôi:
– Thưa Bác sĩ, Thượng Đế đã đáp lại lời cầu nguyện của tôi.
Bác sĩ Cortez nửa kinh ngạc, nửa hoài nghi. Ông cho khám nghiệm bé Argelina và thấy rằng, cô bé hoàn toàn khỏe mạnh, không dấu vết nào của bệnh ung thư còn sót lại trong cơ thể. Một loạt những xét nghiệm tiếp theo, ông thấy bà Maria sắp chết vì chứng bệnh ung thư bao tử mà nó đã giết chết con gái bà. Các thân nhân của bà Maria cũng kinh hoảng, họ đến bên giường để trấn an bà, hứa sẽ nuôi nấng dạy dỗ bé gái nên người. Bà Maria chết sau đó vài giờ.
Bác sĩ Cortez nói:
– Tôi không thể giải thích hiện tượng này trên phương diện y học. Thực sự đây là một phép mầu, vì rõ ràng là bé Argelina đã chết. Có lẽ, tôi chưa hiểu hết sức mạnh của tình mẫu tử hoặc một thế lực siêu-tự-nhiên nào đó!
Lạy Chúa, xin cho chúng con hiểu lời thánh Phanxicô: “Chính lúc chết đi là khi vui sống muôn đời”. Amen.
Suy niệm 3: TGM Giuse Nguyễn Năng
Sứ điệp: Người Do thái quyết định giết Chúa Giêsu để toàn dân khỏi chịu hiểm họa. Nhưng thực ra Chúa chịu chết để ta được sống và để quy tụ mọi người thành cộng đoàn con cái Thiên Chúa.
Cầu nguyện: Lạy Chúa Giêsu, trong những ngày cuối cùng của mùa chay, con đang được sống lại những ngày cuối cùng của Chúa trên trần gian. Một bầu khí ảm đạm u buồn bao quanh cuộc đời Chúa và bao trùm Hội Thánh trong những giờ phút linh thiêng này. Cuộc đời Chúa là cuộc đời phục vụ trong yêu thương nhằm giải phóng con người khỏi những ách nô lệ ngàn đời đang đè bẹp con người trong đau khổ. Nhưng những kẻ giả hình có chức, có quyền, cả đạo lẫn đời thời đó không chấp nhận được Tin Mừng yêu thương của Chúa. Và người ta đã không tiếp nhận Ánh Sáng và muốn tiêu diệt Ánh Sáng.
Nhưng lạy Chúa, ánh sáng Chúa đã chiến thắng và buộc con đặt lại vấn đề về cuộc sống con. Con tự hỏi phải sống thế nào để cái chết của Chúa không luống công vô ích. Người Do thái tưởng rằng sẽ đè bẹp được chân lý cứu độ bằng cái chết ô nhục, nhưng sự sống mới của Thánh Linh và ân sủng cứu độ đã chiến thắng.
Chúa đã chết cho con được sống và sống dồi dào, nhưng truớc hết xin Chúa cho con hòa nhập vào cái chết của Chúa. Xin cho con chết đi với những ham muốn tội lỗi, xa tránh con đường dục vọng thênh thang của tiền tài, danh vọng và ích kỷ. Xin Chúa cho con biết xé lòng ra mà sám hối, mở sáng con mắt đức tin để kính thờ Chúa, mở rộng cõi lòng để nhận nguồn sống của tình yêu. Con xin tự thánh hiến mình trong mầu nhiệm Tử nạn của Chúa, để nhờ đó làm cho tình yêu và hồng ân cứu độ của Chúa thấm nhuần cuộc đời của con và của anh chị em con. Có như thế, cái chết của Chúa mới thực sự cứu rỗi con, và con được thực sự buớc vào vinh quang phục sinh cùng Chúa muôn đời. Amen.
Ghi nhớ: “Ðể quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mát về một mối”.
Suy niệm 4: Lm. Carôlô Hồ Bạc Xái
A- Phân tích (Hạt giống…)
1. Bài trích Phúc Âm: các thượng tế và biệt phái hạ quyết tâm giết Chúa Giêsu. Thượng tế Caipha nói: “Thà một người chết thay cho dân…” Thánh Gioan hiểu lời này, tuy Caipha nói ra một cách vô ý thức, nhưng thực sự diễn tả rất đúng ý nghĩa và giá trị cái chết của Chúa Giêsu: “Không phải tự ông nói điều đó, nhưng với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết thay cho dân. Và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác về một mối”.
2. Lời tiên tri trên chính là lời của Giêrêmia, được thuật lại trong Bài Đọc 1: “Này Ta sẽ đem con cái Israel ra khỏi các dân tộc mà chúng đang cư ngụ. Từ khắp nơi, Ta sẽ quy tụ chúng lại và đưa chúng về quê hương”. Giêrêmia chỉ mới hiểu những kẻ mà Thiên Chúa quy tụ là dân Israel mà thôi. Thực sự dân mới của Thiên Chúa mà Chúa Giêsu dùng cái chết của mình để quy tụ không chỉ là những người Israel, mà còn là tất cả những ai tin vào Ngài.
B- Suy gẫm (…Nẩy mầm)
1. “…Với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Chúa Giêsu phải chết thay cho dân. Và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn quy tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác về một mối”. trong số những người được Chúa chết thay, có tôi nữa.
2. Chúa Giêsu đã chịu chết thay cho người khác. Ngài nêu lên cho chúng ta một lý tưởng rất đẹp mà sự khôn ngoan của chúng ta không bao giờ nghĩ tới được. Nếu hôm nay tôi chưa chết thay cho người khác được, thì ít ra hãy tập những hành vi nho nhỏ chịu cực khổ vì người khác, cho người khác và thay cho người khác.
3. Một nông dân đi xe ngựa ra phố. Đến một cửa tiệm, ông dừng xe lại vào mua đồ. Ông vừa tới cửa thì con ngựa hí lên và bỏ chạy, ông vội vàng chạy ra túm lấy dây cương và siết chặt. Con ngựa càng hoảng sợ hơn và chạy tứ tung trên đường, kéo theo người nông dân tội nghiệp. Dân chúng đổ xô ra xem. Đến khi dừng được ngựa thì người nông dân đã bê bết máu và thoi thóp thở. Một người hỏi: “Sao mà ông dại dột hy sinh đời mình vì con ngựa và chiếc xe như thế ?” Ông thều thào: “Cứ nhìn vào trong xe thì biết!” Họ nhìn vào và thấy đứa con nhỏ của ông còn đang ngủ. (Góp nhặt).
Suy niệm 5: Lm. Giuse Đinh Lập Liễm
Đức Giêsu chết thay cho dân (Ga 11,45-56)
- Phép lạ Đức Giêsu làm cho Lazarô phục sinh làm cho nhiều người Do thái tin Ngài, nhưng cũng không ít người còn nghi ngờ. Có người đi kể lại với các thượng tế và nhóm biệt phái về những việc Ngài đã làm. Nhóm biệt phái và thượng tế quyết định lập một Thượng hội đồng để kết án tử Đức Giêsu. Ông Cai pha đã nói: “Thà một người chết thay cho dân còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt”… “… Với danh nghĩa là thượng tế năm ấy, ông đã nói tiên tri rằng Đức Giêsu phải chết thay cho dân. Và không phải cho dân mà thôi, nhưng còn để qui tụ con cái Thiên Chúa đang tản mác về một mối”.
- Đức Giêsu là người công chính đã bị các kẻ gian ác hùa nhau mưu hại. Tâm trạng này phù hợp với Đức Giêsu trong những ngày cuối cùng của Ngài ở trần gian. Sau ba năm vất vả để rao giảng Tin mừng Cứu độ và thi ân giáng phúc, Đức Giêsu phải đối diện với một thực trạng đáng buồn. Những cố gắng của Ngài chỉ được những kẻ thành tâm thiện chí đón nhận, mà đa số thuộc thành phần nghèo khổ, bất hạnh. Còn những kẻ có vai vế, những kẻ tự xưng là đạo đức, là có học vấn thì lại chống đối Ngài. Nếu chỉ xét về bên ngoài thì công lao của Chúa ví như muối bỏ biển. Nhìn từ góc độ con người thì góc độ cứu độ của Chúa Cha dường như chẳng mang lại kết quả bao nhiêu.
- Trong bất cứ xã hội nào, ngày xưa cũng như ngày nay, độc lập, tự do, quyền lợi của quốc gia dân tộc, thường được người ta nại đến, để biện minh cho chiến tranh và việc giết hại người vô tội, chẳng hạn hy sinh một mạng người có là gì, miễn là có lợi cho quốc gia và dân tộc.
Bài Tin mừng hôm nay cho thấy lý do tại sao người Do Thái không tin nhận Đức Giêsu là Thiên Chúa. Họ không tin nhận vì họ đứng ở vị thế chính trị: Họ mong đợi một Đấng Cứu Thế giải phóng dân tộc khỏi ách thống trị của ngoại bang, trong khi đó, Đức Giêsu lại đứng ở vị thế hoàn toàn tôn giáo. Ngài đến để giải phóng con người khỏi ách thống trị của tội lỗi.
Chứng kiến việc Đức Giêsu cho Lazarô đã chết bốn ngày được sống lại, có nhiều người Do thái tin vào Ngài. Nhưng các thượng tế và biệt phái lại sợ rằng Ngài càng làm nhiều phép lạ, dân chúng càng tin theo Ngài, thì chính quyền Rôma sẽ đến tiêu diệt dân tộc, nên họ bàn luận và quyết định: “Thà một người chết thay cho dân, còn hơn là toàn dân bị tiêu diệt”. Người đó không ai khác hơn là Đức Giêsu, một mình Ngài hy sinh chịu chết để đem lại sự sống cho muôn người.
- “Thà một người chết thay cho dân…”
Đức Giêsu đã hy sinh chịu chết để cứu độ toàn thể nhân loại và qui tụ muôn dân thành một dân mới của Thiên Chúa là Giáo hội. Thật là một thay thế lạ lùng: chỉ một mình Thiên Chúa mới có thể thay thế cho mọi người, và vô tình sự tính toán vụ lợi của con người đã giúp Thiên Chúa thực hiện chương tình cứu rỗi của Ngài.
Cái chết của Đức Giêsu qui tụ con cái Thiên Chúa tản mác khắp nơi về một mối.
Trong bài giảng về “mục tử nhân lành”, Đức Giêsu từng nói: “Tôi còn có những chiên khác không thuộc ràn này. Tôi cũng phải đưa chúng về. Chúng sẽ nghe tiếng tôi. Và sẽ chỉ có một đàn chiên và một mục tử” (Ga 10,16). Như vậy, sau cái chết của Đức Giêsu trên thập giá, một dân mới của Thiên Chúa được khai mở, không còn bị giới hạn trong dân tộc Israel nữa; con cháu của tổ phụ Abraham không chỉ thuộc huyết thống nữa mà là những ai tin vào Con Thiên Chúa; một cuộc tân sáng tạo bắt đầu, mọi Kitô hữu khắp nơi trên thế giới được sinh ra dưới chân thập giá và xuất phát từ cạnh sườn Đức Giêsu. Sự sáng tạo ban đầu đã nhiệm lạ, thì ơn cứu độ còn lạ lùng biết bao (Mỗi ngày một tin vui).
- Một nông dân đi xe ngựa ra phố. Đến một cửa tiệm, ông dừng xe vào mua đồ. Ông vừa tới cửa thì con ngựa hí lên và bỏ chạy. Ông vội vàng chạy ra siết chặt dây cương.
Con ngựa càng hoảng sợ hơn và chạy tứ tung trên đường, kéo theo người nông dân tội nghiệp. Dân chúng đổ xô ra, đến khi ghìm được ngựa thì người nông dân bê bết máu và thoi thóp thở.
Một người hỏi: “Sao mà ông dại dột hy sinh đời mình vì con ngựa và chiếc xe như thế?”
Ông thều thào: “Cứ nhìn vào trong xe thì biết!”
Họ nhìn vào và thấy đứa con nhỏ của ông còn đang ngủ (Góp nhặt).
- Truyện: Cha Maximilien Kolbe chết thay người tù
Trong thế chiến thứ hai, ngày nọ trại giam có một tù nhân vượt ngục. Sáng hôm sau, lúc điểm danh thấy thiếu mất một người, viên sĩ quan áp dụng ngay luật lệ của Phát xít Đức: Một tù nhân trốn thoát, mười tù khác phải đền mạng.
Trên sân nhà tù, ai nấy đều thinh lặng, ai nấy đều lặng thinh và khiếp đảm. Viên sĩ quan coi tù vừa giận dữ rảo bước vừa giơ tay chỉ định: Tên này… tên này…tên này… Ai lâm vào sổ đoạn trường thì phải sang sắp hàng một bên. Chợt có tiếng kêu thất thanh: “Khốn cho tôi, tôi còn vợ và một đàn con nhỏ”.
Giữa bầu khí thinh lặng rùng rợn ấy, một tù nhân bước ra khỏi hàng, đứng nghiêm nghị. Viên sĩ quan Đức quát hỏi:
– Mi là ai?
Cha Maximilien Kolbe trả lời:
– Linh mục Công giáo.
– Mi muốn gì?
– Tôi xin tình nguyện chết thay cho anh bạn tù này, vì anh ta còn đàn con nhỏ và vợ dại.
Mọi tù nhân có mặt trên sân đều ngơ ngẩn, ngạc nhiên, thán phục… Cha đã chết thay để trở nên chứng tích của tình yêu.
—————————————-